24 March, 2006

Chuyện sau ly café sớm

Sáng. Một ly café. Rất thơm, rất mơn man và rất hoang liêu...

Chậm rãi bước đi trên con đường xưa màu Hà Nội, nơi người ta đang trèo, đang cắt và đang cưa những ngọn xà cừ trước mùa mưa bão.

Huyết sắc nghẹn ngào ứa nhựa của những tán cây già bỗng khiến lòng ta xao xác...

Chẻ đôi con gió cây ly biệt
Tiếng chân thương cùng mỗi tháng năm
Phạt ngang ký ức rừng thao thiết
Dòng suối trăm năm bỗng mất nguồn...

06 March, 2006

Thiên hạ hữu tình nhân

Bài hát này là theme song của Thần điêu hiệp lữ 95 (TVB, Cổ Thiên Lạc - Lý Nhược Đồng), do Châu Hoa Kiện và Tề Dự song ca, có thể coi là một trong những bài nhạc phim kiếm hiệp hay nhất từ xưa tới nay. Mỗi lần nghe là một lần hình dung ra Tiểu Long nữ nép bên Dương Qua, đứng trước triều dâng cuộn sóng, là một lần nhớ tới Đoạn long thạch, tới Đoạn trường nhai...

Mandarin version - 天下有情人

曲周華健
詞林夕
唱齊豫﹐周華健

愛怎麼做怎麼錯怎麼看怎麼難
怎麼教人死生相隨
愛是一種不能說只能嚐的滋味
試過後以後不醉不歸
等到紅顏憔悴
它卻依然如此完美
等到甚麼時候
我們才能夠體會

愛是一朵六月天飄下來的雪花
還沒結果已經枯萎
愛是一滴擦不乾燒不完的眼淚
還沒凝固已經成灰
等到情絲吐盡
它才出現那一回
等到紅塵殘碎
它才讓人雙宿雙飛
有誰懂得箇中滋味

愛是迷迷糊糊天地初開的時候
那已經盛放的玫瑰
愛是踏破空塵望穿秋水
只因為愛過的人不說後悔
愛是一生一世一次一次的輪迴
不管在東南和西北
愛是一段一段一絲一絲的是非
教有情人再不能夠
說再會
____________

Thiên hạ hữu tình nhân

Khúc: Chu Hoa Kiện
Từ: Lâm Tịch
Xướng: Tề Dự , Chu Hoa Kiện


Ái, chẩm ma tố chẩm ma thác chẩm ma khán chẩm ma nan
Chẩm ma giáo nhân tử sinh tương tùy
Ái thị nhất chủng bất năng thuyết chỉ năng thường đích tư vị
Thí quá hậu dĩ hậu bất tuý bất quy
Đẳng đáo hồng nhan tiều tuỵ
Tha khước y nhiên như thử hoàn mĩ
Đẳng đáo thậm ma thì hậu
Ngã môn tài năng cấu thể hội

Ái thị nhất đoá lục nguyệt thiên phiêu hạ lai đích tuyết hoa
Hoàn một kết quả dĩ kinh khô nuy
Ái thị nhất tích sát bất kiền thiêu bất hoàn đích nhãn lệ
Hoàn một ngưng cố dĩ kinh thành hôi
Đẳng đáo tình ti thổ tận
Tha tài xuất hiện ná nhất hồi
Đẳng đáo hồng trần tàn toái
Tha tài nhượng nhân song túc song phi
Hữu thùy đổng đắc cá trung tư vị

Ái thị mê mê hồ hồ thiên địa sơ khai đích thì hậu
Ná dĩ kinh thịnh phóng đích mai côi
Ái thị đạp phá không trần vọng xuyên thu thuỷ
Chỉ nhân vi ai quá đích nhân bất thuyết hậu hối
Ái thị nhất sinh nhất thế nhất thứ nhất thứ đích luân hồi
Bất quản tại đông nam hoà tây bắc
Ái thị nhất đoạn nhất đoạn nhất ti nhất ti đích thị phi
Giáo hữu tình nhân tái bất năng cấu
Thuyết tái hội
______________

Yêu, làm sao thương, làm sao lỡ, làm sao ngắm, làm sao khó...
Làm sao bắt con người sống chết cùng nhau
Yêu, là thứ mùi vị không nói ra được, chỉ biết nếm...
Để rồi say không muốn về
Cho đến lúc hồng nhan tiều tụy
Mà dường như vẫn đẹp hoàn mỹ như vậy
Biết phải đợi đến bao giờ
Con người mới hiểu ra điều ấy

Yêu, là đóa tuyết hoa bay bay ngày tháng sáu
Còn chưa kịp đơm hoa kết trái đã héo tàn
Yêu, là thứ nước mắt lau không khô, đốt không hết
Chưa ngưng đọng đã hoá thành tro bụi.
Đợi tới lúc tơ tình đã tuyệt
Mới âm thầm hiển hiện
Đợi đến lúc hồng trần tàn tạ
Mới cho con người sánh bước cùng bay
Có ai hiểu được hương vị đặc biệt đó

Yêu, là mơ mơ hồ hồ lúc trời đất mới sinh ra
Là đóa mai côi nở hoa tươi tắn
Yêu, là đi nát cõi hồng trần
Là nhìn suốt qua làn thu thủy,
Chỉ vì người đã yêu rồi, vĩnh viễn không nói lời hối hận
Yêu là cõi luân hồi đời đời kiếp kiếp
Chằng nề đông nam hay tây bắc
Yêu là từng mối tơ, từng sợi chỉ của thị phi phải trái
Khiến kẻ hữu tình chẳng thể nào nói tiếng chia ly...